
VƯỢT QUÁ 11 LẦN
Có một người đến ứng tuyển công tác nhân viên nghiệp vụ. Vào ngày phỏng vấn, người ứng viên đi đến công ty tuyển dụng. Sau khi thư ký thông báo đến lượt phỏng vấn, anh liền bước đến trước cửa văn phòng của người tuyển dụng và nhẹ nhàng gõ cửa hai lần.
Nghe bên trong nói: “Mời vào!”, người ứng tuyển chầm chậm đẩy cánh cửa ra và lịch sự: “Chào ông, ông là ….”. Nhưng anh vẫn còn chưa nói xong, vị giám đốc ngồi ở phía trong văn phòng liền chau mày, nói: “Mời anh đi ra ngoài, gõ cửa lại một lần nữa được không?”. Người ứng tuyển ngẩn người ra, nhưng anh vẫn theo.
Anh đóng cửa lại, gõ một lần nữa, sau đó liền đẩy cửa đi vào, nhưng lần này vị giám đốc càng nhíu mày sâu hơn, ông lại yêu cầu: “Lần này càng không được, mời anh ra ngoài làm lại lần nữa!”. Người ứng tuyển cho rằng bản thân mình không đủ lễ phép, liền lui về phía sau cánh cửa, đóng cửa lại, thử lại một lần nữa.
Một lần này, anh đã dùng thái độ mà mình cho là lịch sự lễ phép nhất để gõ cửa, hơn nữa lúc cửa còn chưa mở ra đã cất tiếng hỏi: “Thưa ông, tôi đã có thể vào được chưa ạ?”. Không ngờ rằng, sau khi cánh cửa mở ra, vị giám đốc vẫn cái giọng điệu lạnh lùng đó nói với anh: “Vẫn chưa được, anh phải gõ thử lại một lần nữa”.
Người ứng tuyển bắt đầu cảm thấy mình bị làm nhục, nhưng anh vẫn gắng kìm nén sự bất mãn trong lòng, thử lại một lần nữa. Anh gõ cửa lần nữa, sau khi cánh cửa mở ra, anh mới cẩn thận dè dặt hỏi rằng: “Thật là ngại quá, đã quấy rầy công việc của ông rồi, bây giờ đã tiện nói chuyện chưa ạ?”.
Vị giám đốc cuối cùng đã nở nụ cười, nói: “Lần này khá hơn rồi đó, nhưng làm lại một lần nữa sẽ tốt hơn!”.
“Đây thật là ức hiếp người ta mà!”, anh nghĩ thầm trong lòng, nhưng sau khi anh đóng cánh cửa lại liền thở một hơi thật dài, sau đó thả lỏng bản thân, làm theo yêu cầu của người kia. Chỉ có điều trong tâm anh lúc này đây, đã không phải là muốn có được công việc mà gõ cửa, mà là bởi tâm hiếu kỳ muốn biết rõ vị giám đốc này rốt cuộc đang làm gì, và liệu ông ta sẽ hành hạ người ta đến bước nào đây.
Không ngờ rằng, sau lần thứ 11 anh gõ cửa, cánh cửa lại tự động mở ra, và người đứng ở phía sau cánh cửa, chính là vị giám đốc đã không ngừng yêu cầu anh gõ cửa.
Vị giám đốc nhiệt liệt bắt tay, chúc mừng anh đã trúng tuyển, ông nói: “Điều mà nhân viên nghiệp vụ thường gặp phải nhất chính là bị đóng sầm cửa ngay trước mặt. Cậu nhất định phải làm quen với chuyện đó, hơn nữa tôi tin cậu cũng sẽ quen với điều này, bởi vì cậu là người duy nhất có lòng nhẫn nại gõ cửa vượt quá 11 lần trong tất cả các ứng viên”.
Ai cũng biết rằng, nhẫn nại là đức tính quan trọng và cần thiết đối với mỗi con người. Nhưng nói thì dễ, làm thì khó. Đa phần khi phải nhẫn nại, chịu đựng một việc gì, chúng ta sẽ cảm thấy thật thống khổ. Phải áp chế cơn lửa giận dữ bên trong mình quả thực không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng thành công thường chỉ xuất hiện trong đời sau khi bạn đã nhẫn nại, kìm nén những nỗi thống khổ mà người ta thường không thể chịu đựng được.
Nếu như chúng ta phải gõ cửa 10 lần, mới có thể mở ra cánh cửa thành công, thế thì hãy làm 10 lần. Nếu như là cần đến 100 lần, thế thì hãy kiên trì gõ đúng 100 lần. Từng lần một đến nơi đến chốn, chúng ta mới có thể mở ra cánh cửa thành công.
St.